TỔN THƯƠNG NƯỚU CÓ NGUỒN GỐC DI TRUYỀN
Bệnh u xơ nướu di truyền (HGF) được đặc trưng bởi sự phì đại nướu từ từ, tiến triển lành tính. Di truyền và sự tác động của thuốc dẫn đến hình thức phì đại này. HGF thường di truyền theo tính trạng trội. Hart và các đồng nghiệp đã chỉ ra chất chỉ thị đa hình đầu tiên cho kiểu hình HGF trên nhiễm sắc thể 2p21. Loại viêm nướu hiếm gặp này được gọi là bệnh u xơ nướu hoặc tăng sản nướu di truyền. Lúc mới sinh mô nướu hoàn toàn bình thường nhưng bắt đầu phì đại khi răng sữa bắt đầu mọc. Mặc dù các trường hợp nhẹ được quan sát, nướu tiếp tục phì đại khi các răng vĩnh viễn bắt đầu mọc cho đến khi các mô bao phủ toàn bộ thân răng lâm sàng. Mô xơ dày thường gây ra sự dịch chuyển răng và sai khớp cắn. Bệnh này không gây đau cho đến khi mô phì đại bao phủ một phần mặt nhai răng cối và bị tổn thương khi ăn nhai.
Zackin và Weisberger mô tả bệnh lý này là sự tăng sản biểu mô vừa phải, tăng sừng và kéo dài của rete pegs. Sự gia tăng khối lượng mô chủ yếu là kết quả của sự gia tăng và dày lên của các bó sợi collagen trong mô liên kết đệm. Có sự phân hóa mô rõ rệt và một vài nguyên bào sợi mới xuất hiện.
Phẫu thuật cắt bỏ các mô tăng sản đạt được thẩm mỹ tốt ở răng miệng và mặt. Tuy nhiên, sự tăng sản có thể tái phát vài tháng sau khi tiến hành phẫu thuật và có thể trở lại tình trạng ban đầu trong vài năm. Mặc dù mô thường săn chắc và nhợt nhạt, các quy trình phẫu thuật thường gây xuất huyết quá mức. Vì vậy, phương pháp phẫu thuật phần tư thường được khuyến cáo. Brown và các đồng nghiệp đã báo cáo một trường hợp trong đó vị trí đỉnh của nắp phẫu thuật và laser C02 khô được sử dụng để cắt mô nướu. Cần nhấn mạnh tầm quan trọng của việc kiểm soát triệt để mảng bám cho bệnh nhân để ngăn chặn việc tái phát quá triển nướu.
Bác sĩ Lê Như Thúy Quỳnh